Yuki Uchiha

Ảnh của tôi
Có kẻ sinh ngươi ra thì ắt sẽ có kẻ diệt ngươi...

3 thg 3, 2012

中国北西部.Chap 01:The promise




中国北西

Series:Inuyasha + Shaman King



Author:Omgyuki





Rating:15+
Tình trạng:Đang Tiến Hành




Disclaimer:Một số của Takei-sensei,một số của Rumiko-sensei và một số của tôi.
Pairing:Hao x Hakudoushi,Sess x Rin,Inu x Kag,Mir x San,Kohaku x Kanna,Ren x Horohoro,Yoh x Anna,Kik x Naraku và còn thêm mấy cặp lôi nhôi nữa...:(



Thể loại:SA,Adventure,Historical,Romance,Shoujo và Shounen,Magic,Fantasy,Drama.




Summary:Thời chiến quốc,tất cả là máu và máu.Và lúc đó tình yêu xuất hiện.

Chú ý:

+Fic này Hakudoushi sẽ được tôn vinh một chút a.Không thích thì back.
+Sự kết hợp giữa 2 truyện nên hơi rối xíu a.
+Hao x Hakudoushi đó!Thấy chưa?
---
Chap 01:The promise
Ai bảo làm công chúa là sung sướng chứ?
Kagome  không hề thấy thế.Gấm lụa cô chả cần,ngọc bội cô chả lấy,danh vọng cô chả ham.Cái cô muốn duy nhất là Kikyou.
"Kagome...em ở đâu?....Cứu chị với...."
Lại là giấc mơ đó.Hình ảnh người chị song sinh của mình bị giết chết ở đất khách quê người.Nó thật kinh khủng.Càng nghĩ nó càng khiến cho trái tim của Kagome tê tái.
Và bây giờ đến lượt cô,phải,đến lượt cô nộp mạng cho quốc vương Bắc Quốc.
Kagome run bần bật.Căn phòng xinh đẹp đột nhiên mang đến cho cô cảm giác lạnh lẽo đến vô ngần.Cô thầm ước gì bây giờ Kikyou xuất hiện,ôm cô vào lòng và an ủi cô như lúc trước.

Nhưng phải đối mặt với sự thật thôi,rằng chị cô đã chết rồi,ở Bắc Quốc.Và h đến lượt cô phải qua đó để nối tiếp bất hạnh này,đi theo chị cô.

Hôm nay là ngày cuối cùng của cô ở Nam Quốc.Ngày cuối và sau hôm nay,cô sẽ không còn thấy mặt trời ở đất nước mình nữa.

Gượng bước ra khỏi phòng,Kagome thấy người mình hơi choáng.Tuy muốn quay lại giường lắm nhưng Kagome nhất định phải bình minh ngày hôm nay.Nhất định.

Khi Kagome bước ra được tới vườn rồi thì trời vẫn chưa sáng.Nói đúng hơn là hẳng sáng.Hơi tối tối,cũng hơi sang sáng.Cô thở phào khi nhìn thấy cảnh vật như thế này vì cô vẫn chưa bỏ lỡ bình minh ở quê hương cô.

Một bóng người đang đứng trước cây thần ngàn tuổi.Người đó sỡ hữu mái tóc bạch kim,mắt màu hổ phách.Có lẽ là một người nam.

Đúng vậy,đó là....

"Inuyasha....?Anh làm gì ở đây?"

Inuyasha.Người mà cô thầm yêu trộm nhớ suốt bao năm qua.Giờ anh đang đứng trước mắt cô đây, khoảng cách thật gần.Anh đứng đó nhìn ưu tư vào cây thần,đôi mắt mỗi lúc lại buồn hơn.Tim Kagome như thắt lại vì đôi mắt đó.Anh hẳn là đang rất buồn,rất nhớ Kikyou.Thế còn cô thì sao?Không lẽ anh không có chút tình cảm nào với cô?Một chút cũng không ư?

Cô hận Kikyou,vì đã cướp mất Inuyasha và làm anh ấy đau.

Cô đố kỵ với Kikyou vì tình cảm của Inuyasha dành cho Kikyou.

Cô căm ghét Kikyou vì Kikyou đã chết và để lại vận mệnh đất nước cho cô.

_Inuysha,chào anh....

Cô bước đến bên anh và khoác lên ng` anh một cái áo khoác.Đây những gì mà cô có thể làm,chỉ có thế thôi,nhỏ bé.

_Kagome-chan.Chào em.Sao em không ngủ đi?Mai là em sẽ phải qua Bắc Quốc rồi.

_Vâng em cũng muốn ngủ lắm nhưng hôm nay là ngày cuối của em ở đây.Em muốn nhìn thấy bình minh quê hương em lần cuối.

Kagome cố cười gượng lên một chút.Cô cần cho Inu thấy mình vẫn ổn,để anh không phải lo lắng gì nữa.

Inu im lặng nhìn Kagome.Lại thêm một cô gái nữa của anh sắp rời anh mà ra đi.Anh thù hận Bắc Quốc cũng như thù hận cái tên Naruku bỉ ổi đó lắm lắm,có hắn ở đây thì anh sẽ chém hắn làm mấy chục triệu mảnh (đùa thôi.).

_Kagome,em...có muốn đến Bắc Quốc không?

Inu hỏi,đôi mắt hổ phách của anh hơi nhướng lên.

_Em cũng như Kikyou,vì sự bình yên của Nam Quốc mà thôi.

Kagome ngồi xuống một cái ghế đá gần đó,mắt cô hướng về phía bầu trời.Sắp sáng rồi.

_Vậy là em không muốn đến?

Inu hỏi,một câu hỏi ngốc nghếch.Và Kagome bật cười.

_Em sẽ không yêu tên khốn Naraku đó chứ?

Câu nói này làm Kagome hơi giật mình một chút.Yêu?Naraku?Đời nào cô yêu hắn!Không bao giờ.

_Không!Em sẽ không yêu tên khốn đó,tại sao em phải yêu hắn chứ?

Kagome nói,giọng cô pha chút bực dọc.Nếu Inu đang thử lòng cô thì anh ấy nên thôi ngay đi.

_Em thật giống Kikyou.Trước khi ra đi,chị ấy cũng đã nói thế.

Nhưng ngòi lửa thật sự mới là đây,ngay câu nói này.Câu nói mà đáng lí ra Inu không nên nói.

_NANI?INYASHA!ANH NGHĨ EM LÀ AI?EM KHÔNG GIỐNG CHỊ ẤY!CHỊ ẤY LÀ KIKYOU CÒN EM LÀ KAGOME!TÌNH CẢM CỦA EM DÀNH CHO ANH SẼ KHÔNG BAO GIỜ BỊ ĐỔI THAY!EM YÊU ANH,ANH CÓ BIẾT KHÔNG,INUYASHA!

Kagome hét lên và cô bật khóc trong 3 chữ "Em yêu anh".Cô đã tự nhủ phải giữ cái tình cảm này trong lòng,không cho một ai biết,kể cả anh.

Ngốc,cô đúng là đồ ngốc mà.

Nhìn thấy những giọt nước mắt lăn dài trên má Kagome,Inu không khỏi bị lương tâm dày vò.Anh đau,anh đau lắm.Khi nghe tin Kikyou phải kết hôn với người ở Bắc Quốc và chết,anh đau không thể tả.Giờ đây đến lượt Kagome.

Anh không muốn mất thêm ai nữa,không muốn mất cô.

_Kagome,nín đi.Anh xin lỗi!

Kagome ngạc nhiên.Inu,anh ấy đang ôm cô.Thật chặt như không muốn rời xa.

_Anh chỉ muốn....anh không biết mình muốn gì nữa rồi nhưng anh biết là em yêu anh.

Anh ấy biết.Biết từ trước rồi,biết từ khi nào cơ chứ? Đôi mắt đen của Kagome mở to.

_Từ khi nào?

_Từ khi Kikyou ra đi...

_...

Inu nói nhỏ,chỉ đủ để cho mình Kagome nghe.Giọng anh thật ấm áp.

_Anh cũng mến em,Kagome.Nên tuyệt nhiên anh không thể để em ra đi thế này.

_...

_Em có muốn bỏ trốn cùng anh không?

Inu hỏi,giọng anh có pha chút ngập ngừng.Và như anh dự đoán,Kagome lắc đầu:

_Xin lỗi.Khi em bỏ trốn,tai họa chắc chắn sẽ giáng xuống đầu những người dân của Nam Quốc.Em không thể ích kỷ như vậy được.

"Cô ấy thật giống Kikyou...".Inu cảm thấy thế đấy nhưng anh không dám nói (chưa thấy chuyện gì xảy ra à?).

_Vậy thì...anh sẽ cố gắng đánh bại Naraku.Bằng mọi giá để cứu em trước khi quá muộn,Kagome.

Inu nói,mắt hổ phách tự tin.

_Làm sao mà anh...?

_Sesshomaru sẽ giúp anh,nếu anh cố xin xỏ hắn ta một chút.

_Bao lâu....?

_Anh không biết nhưng sẽ sớm thôi.

_1 năm?

Inu lắc đầu.

_2 năm?

Tóc bạch kim lại lay động.

_Vậy 3 năm?

_Ừ,3 năm và sau đó chúng ta sẽ bên nhau mãi mãi.

Anh ôm chặt cô hơn.Không muốn rời xa.

_Vâng.

_Em đợi anh,nhé?

_Vâng.

Nước mắt Kagome tuôn trào.Hạnh phúc hay đau khổ?

Và trời sáng.Bình minh hôm nay thật đẹp đẽ,thật ấm áp,thật khác với những hôm trước.

Kagome quàng tay lên cổ Inu và toan hôn anh,nhưng một cơn gió đã cản cô lại.Và đó là,Kagura-hime,công chúa của Bắc Quốc,con gái của chị gái cô.

_Dì Kagome,đã đến lúc rồi!Tới lúc gặp cha rồi,buông hắn ra đi.

Kagura-hime nói,giọng giễu cợt.

Kagome đẩy nhẹ Inu ra.Cô nhìn Inu một lần cuối rồi mỉm cười bước về phía Kagura.

Kagura thở dài,cảnh tượng này cô đã thấy qua một lần rồi.Kikyou,mẹ cô trước khi ra đi cũng làm thế.Mẹ cô và cô gái này quả là giống nhau.Như 2 giọt nước.

"Không biết anh Byuakuya sẽ thấy thế nào khi nghe mình thuật lại chuyện này nhỉ...?"

Kagura rút ra từ trên cái búi tóc của mình một sợi lông vũ và vụt,cô cùng Kagome bay lên bầu trời cao.Bay vút lên,bay về phía Bắc Quốc.

"Inuyasha....Xin anh,mau đến đây anh nhé!"

"Kagome...hãy đợi anh!"

Thần giao cách cảm.

Kagura khẽ lắc đầu và cô khoanh tay nhìn về phía trước:

_Dì Kagome,dì sẽ không kết hôn với cha đâu.

Cô tính giữ bí mật tới phút cuối cùng nhưng đã buột miệng nói mất rồi.

_Vậy thì là ai?

Kagome hỏi.Nếu không phải là Naraku thì đó là ai?Byuakuya ?

_Hakudoushi.Là em trai tôi.

"Hakudoushi?"

_Dì đừng lo,thằng nhóc đó sẽ không hứng thú với dì đâu.Nó...không thích con gái.

_Tại sao cô lại nói với tôi điều này,Kagura-hime?

Kagome thả lỏng người hơn,một tin khá vui.

_Vì đó là việc duy nhất tôi có thể làm cho dì và mẹ.

Mẹ.Mẹ của Kagura là Kikyou,cô hẳn rất thương mẹ mình.

Gió,gió.Một cơn gió khẽ lay động qua 2 mái tóc của 2 cô gái trẻ.Một là youkai,một là con người.

Nhẹ như gió.

______________________________________________
Fic này ta viết sao mà nhẹ thế?

Drama mà....hic...nhẹ thấy ghê lun.Mà cái phần giới thiệu nv lỡ tay vik nv phụ nhiều thông tin hơn nv chính.

Ax!

*đau khổ*

Chap 1 đi về phần cảm xúc hơi nhiều vì chap 0 đã kể hết rồi.Chỉ có truyện bắt đầu vào chap 2 mới sôi lên tí,nóng lên chút.

Cố nào!